Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

Tu sửa từng suy nghĩ

Một câu chuyện ở trại hè 6 tuần ở trường Clearview, Toronto, Canada.
Trong vài năm qua, bà ngoại của Sunny đã chở em và anh trai của em từ Mississauga đến Toronto để tham gia Trại hè Clearview.
thiền định

bài công pháp thứ 2
“Anh trai và em mong đợi được tham gia Trại hè Clearview”, bé Sunny 11 tuổi cho biết.
“Bài tập về nhà mà giáo viên giao cho chúng em liên quan đến việc tu sửa từng suy nghĩ của chúng em. Trong một ngày, một người có đến bao nhiêu suy nghĩ? Em nghĩ rằng có lẽ là hàng nghìn. Em muốn nói về ba suy nghĩ mà em có trong ngày hôm nay.
“Suy nghĩ đầu tiên mà em muốn nói đến là khi em đi vào nhà vệ sinh và thấy nó không được gọn gàng như mọi hôm. ‘Tại sao nhân viên nhà trường không chú ý đến việc này?’ Em phàn nàn. ‘Họ có trách nhiệm phải quan tâm đến những việc này.’
“Sau đó, em nghĩ: ‘Mình chắc chắn rằng họ quá bận rộn để trông coi nhà vệ sinh này.’ Vì vậy, em đã dành vài phút để dọn dẹp lại mọi thứ và hát một bài hát sau khi xong việc.
“Suy nghĩ thứ hai em muốn nói đến là khi đang ngồi thiền định. Chân em đau đến nỗi em đã rơi nước mắt. Ngay khi chuẩn bị buông chân ra, em nghĩ: “Mình là một học viên Đại Pháp và nghiệp của mình cần phải được tiêu. Nếu mình bỏ chân xuống, các cơ chế năng lượng sẽ không vận động một cách trôi chảy. Mình phải nhẫn!”
“Ngay khi em có suy nghĩ này, tất cả những đau đớn ở đôi chân đều biến mất. Em biết rằng nghiệp đã được tiêu.
“Suy nghĩ thứ ba xảy ra sau giờ học khi giáo viên nói chuyện riêng với em về cách cải thiện các kỹ năng âm nhạc của em. Sau đó em đi đến quán cà phê và nhìn thấy một hàng dài các học sinh đứng trước hai lò vi sóng. Em nhớ đã phàn nàn với bản thân: ‘Nếu giáo viên không nói chuyện với mình, thì mình đã có thể ở phía trước hàng thay vì ở đằng sau!’

“Em nhận ra rằng suy nghĩ của mình là bất chính và em không nên đổ lỗi cho giáo viên vì đã cố gắng giúp đỡ em. ‘Ai đến quán cà phê trước thì nên đứng ở phía trước hàng,’ em nghĩ. “Nếu mình ở phía trước hàng, những người khác sẽ phải đứng đằng sau mình. Các học viên nên nghĩ cho người khác trước.’
“Sau đó, em đã đứng ở cuối hàng với một nụ cười lớn trên môi. Đó là bữa ăn trưa ngon nhất mà em nhớ!

“Em tin rằng em sẽ làm tốt hơn từ bây giờ, trong từng suy nghĩ mà em có.”
Xem thêm: Ngồi thiền đúng cách tại cachthiendinh.blogspot.com

0 nhận xét:

Đăng nhận xét